Tiểu dẫn
-
Nội dung :
Phân loại truyện cười thành hai loại:
+ Truyện khôi hài:
Nhằm mục đích giải trí, mua vui,
ít nhiều có tính giáo dục.
+ Truyện trào phúng:
- Phê phán những kẻ thuộc giai cấp
quan lại bóc lột .
- phê phán thói hư tật xấu
trong nội bộ nhân dân.
Truyện cười “Tam đại con gà” thuộc thể loại trào phúng.
II.TÌM HiỂU
II.TÌM HiỂU
VĂN BẢN
VĂN BẢN
A. TAM ĐẠI CON GÀ
A. TAM ĐẠI CON GÀ
a/ Đối tượng gây cười trong truyện:
+ Là một anh học trò dốt nhưng lại sĩ diện hão.
b/ Mâu thuẫn gây cười:
+ Đối tượng gây cười vì dốt lại còn sĩ diện hão
Ngoan cố dấu dốt đến phút cuối cùng .
1/ Nội dung truyện cười :
c/ Bản chất và ý nghĩa của cái cười:
+ Truyện phê phán một bộ phận trong nội bộ nhân dân với tật
xấu : đã dốt lại dấu dốt và tự cho mình giỏi, rút cuộc, cái dốt vẫn
lộ ra, hơn nữa anh ta lại mang cái dốt dạy trẻ làm ảnh hưởng đến
tương lai của đất nước.
+ Truyện chỉ dừng lại ở mức độ phê phán , nên tiếng cười
mang tính chất sảng khoái.
2/ Nghệ thuật gây cười
a/ Nghê thuật gây cười:
- Mâu thuẫn tạo ra tiếng cười
Thầy đồ dốt >< hay khoe khoang giấu dốt, sĩ diện hão
- Cái cười bật ra nhiều lần. Mỗi lần ta đều nhận ra tính láu
cá, vụng chèo khéo chống của anh học trò dám liều lĩnh
làm thầy đồ dạy trẻ.
b/ Cách thể hiện cái cười:
Kê (con gà)
Lần thứ nhất
- Gặp chữ “kê” là gà thầy không biết chữ gì,
- Gặp chữ “kê” là gà thầy không biết chữ gì,
bị học trò hỏi dồn, thầy cuống nói liều
bị học trò hỏi dồn, thầy cuống nói liều
“dủ
“dủ
dỉ là con dù dì ”.
dỉ là con dù dì ”.
+ Trong Hán tự không có chữ “dù dì” và
+ Trong Hán tự không có chữ “dù dì” và
trong thế giới động vật cũng không có con
trong thế giới động vật cũng không có con
nào là con “dù dì” => thầy dốt đến tận cùng
nào là con “dù dì” => thầy dốt đến tận cùng
của sự dốt. Thầy không chỉ kém về kiến
của sự dốt. Thầy không chỉ kém về kiến
thức sách vở mà còn kém hiểu biết về kiến
thức sách vở mà còn kém hiểu biết về kiến
thức thực tế.
thức thực tế.
* Lần thứ hai :
- Thầy sợ hai người ta biết thì cười, cho nên
- Thầy sợ hai người ta biết thì cười, cho nên
bảo học trò đọc khẽ
bảo học trò đọc khẽ
ta cười vì sự giấu dốt
ta cười vì sự giấu dốt
rất thận trọng của thầy, cười vì thói sĩ diện
rất thận trọng của thầy, cười vì thói sĩ diện
hão của kẻ dốt nát.
hão của kẻ dốt nát.
- Thầy liều lĩnh bao nhiêu khi dạy trẻ thì lại thận
- Thầy liều lĩnh bao nhiêu khi dạy trẻ thì lại thận
trọng bấy nhiêu trong việc giấu dốt => đáng
trọng bấy nhiêu trong việc giấu dốt => đáng
chê trách.
chê trách.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét